Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2011
"Vàng không thể vàng hơn nữa - Những cánh mở tung một phương trời - Không có lửa mà đốt lòng tôi như lửa - Suốt chân đèo ngược dốc mỏi lúc chiều rơi" . Tình cờ đọc được mấy câu thơ rất dễ thương về hoa dã quỳ trên comment của một bạn blog tên ong non&nai. Xin phép mang về đây vì ngẫu nhiên rất hợp với cuộc hẹn ngày 11-11-11 của mình. Cũng ngẫu nhiên mà ngày hẹn của chúng ta hay nhỉ. Và hôm nay cũng còn đúng 11 ngày!
Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2011
Tháng 10... ngỡ ngàng và ân hận vì có một món quà từ tháng 9 bạn gởi mà mình không mở ra. Bài hát đó để trên blog nhà bạn và tôi rất thích, bạn đã mang sang trong một cái comment ở nhà tôi, từ đó ngày nào tôi cũng sang thăm nhà bạn và để nghe bài này, đôi khi muốn nghe nhiều tôi lại về nhà tôi. Khi bài hát này xuất hiện trên nguoivankhoa tôi chẳng mở ra vì nghĩ đó là bạn dành cho tất cả mọi người. Sang tháng 10 nhà bạn đổi sang bài hát khác, tình cờ tôi muốn nghe lại bài này nên tiện tay ở nguoivankhoa bấm cho nhanh. Lặng người khi thấy bài hát tặng mình từ ngày 3-9 mà không có một dòng hồi đáp từ người được tặng. Lại một vô tình nữa của tôi, bây giờ chỉ mong ngày dã quỳ nở để gặp bạn, để nói một lời xin lỗi...
Thứ Năm, 13 tháng 10, 2011
Hôm nay 17 tháng 9 âm lịch, gần 20 bạn bè Văn Khoa đã về nhà Hội thắp hương cho bạn. Bà má lập cập đến gần di ảnh của bạn nhắc : "Hội à, về chưa con. Bạn bè tới đông lắm rồi nghe". Thương má quá và rưng rưng cảm động bởi cái cách má trân trọng những bài viết bạn bè nhớ về Hội. Hải Triều in ra cho bà nội, má để cạnh chổ nằm, ai đến cũng đưa ra khoe. Chúng con cám ơn Má!
Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2011
Chiều hôm qua tôi về đến con dốc vào nhà, sương mù lẫn khuất chung quanh, vì có nghe ai đó nói Đà Lạt chẳng còn sương mù, nên tôi thích lắm: "xóm Trại Hầm vẫn có sương mù đấy chứ". Đến tối nghe chị Thu Nhân nhắc: chộp ảnh đi em. Nhớ ra nên sáng nay - 5 giờ - trong nhà 20 độ, ngoài sân 17 độ, bước ra ngoài sương trắng xóa chẳng thấy gì, đội mũ mang găng ngồi chờ mặt trời lên. Buổi chiều đang chà rêu trên những viên gạch tàu, ngó lên thấy sương bắt đầu bay, bỏ cả xô chậu lấy máy ảnh. Chụp không chuyên, nhưng post hình lên như một chút tình với Đà Lạt.
Thứ Bảy, 1 tháng 10, 2011
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)